Hiển thị các bài đăng có nhãn Tin Công Giáo Thế Giới. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tin Công Giáo Thế Giới. Hiển thị tất cả bài đăng

Một Giám Mục Thụy Sĩ bị kiện ra tòa vì trích dẫn Kinh Thánh về quan hệ đồng tính

Add Comment
Đức Cha Vitus Huonder của giáo phận Chur bị tấn công dồn dập trên các phương tiện truyền thông và bị các tổ chức đồng tính tại Thụy Sĩ kiện ra tòa với cáo buộc là ngài đã đưa ra một diễn từ “kích động chống người đồng tính”.


Nếu bị buộc tội ngài có thể bị phạt đến 3 năm tù. Luật pháp của Thụy Sĩ chỉ dành quyền miễn tố về các tuyên bố cho các chính trị gia và quan tòa. Các vị Giám Mục không được miễn tố.

Dưới áp lực nặng nề này, Đức Cha Vitus Huonder đã phải đưa ra một lời xin lỗi công chúng về một tuyên bố, trong đó ngài gọi quan hệ đồng tính luyến ái là một điều đáng ghê tởm. 

Đức Cha Vitus Huonder của Công Giáo Thụy Sĩ cũng gửi một lá thư dài 3 trang đến hàng giáo sĩ, và anh chị em giáo dân của giáo phận Chur trong đó ngài cho biết trong một hội nghị của Công Giáo Đức hôm 31 tháng 7, ngài đã trình bày quan điểm của Giáo Hội được thể hiện rõ nhất trong Kinh Thánh Cựu Ước, chẳng hạn như một câu trong sách Lêvi “Khi người đàn ông nào nằm với một người đàn ông như nằm với đàn bà, thì cả hai đã làm điều ghê tởm; chúng phải bị xử tử, máu chúng đổ xuống đầu chúng.” (Lêvi 20:13). 

Đức Cha bày tỏ sự kinh ngạc tột cùng không ngờ “việc trích dẫn Kinh Thánh trong một hội nghị chuyên biệt về thần học và học thuật thuộc phạm vi nội bộ người Công Giáo” lại có thể gây ra một sự chống đối lan rộng và dữ dội như thế.

(Đặng Tự Do, VCN 19.08.2015)

Trung Quốc sẽ là nước Công Giáo nhất hành tinh?

Add Comment
Trong vòng 25 năm nữa, nước Tầu sẽ có 579 triệu tín đồ Thiên Chuá Giáo, theo một nghiên cứu cuả nhà xã hội học nổi tiếng Rodney Stark, giáo sư xã hội học trường Baylor University (Baptist) và là giám đốc bộ môn nghiên cứu về các Tôn Giáo trên Thế Giới.


Như vậy, nếu vào thời điểm đó mà tỷ số 'Công Giáo/Thiên Chuá Giáo' nói chung vẫn giữ mức 60%, thì nước Tầu sẽ có ít nhất là 342 triệu người Công Giáo, một con số khổng lồ, chưa hề có quốc gia nào mà người Công Giáo lại đông đến như thế bao giờ.

Cùng với cô Xiuhua Wang, một sinh viên tiến sĩ về xã hội học, GS Stark đã xuất bản cuộc nghiên cứu mới nhất cuả mình có tên là 'A Star in the East: The Rise of Christianity in China' (Một vì sao trên trời Đông: sự trỗi dậy cuả Thiên Chuá Giáo ở Trung Hoa,) họ tính rằng vào năm 1980 thì nước Tầu chỉ có 10 triệu Kitô hữu, đến năm 2007, con số chính thức là 60 triệu, và năm ngoái, sự ước tính (chưa chính thức) đã lên đến 100 triệu tín hữu. Như vậy, tỷ lệ tăng trưởng là rất đều đặn và là 7% mỗi năm.

Tại sao Thiên Chúa giáo ở Trung Quốc lại phát triển nhanh chóng như thế?

Có nhiều lý do, nhưng lý do quan trọng nhất là vì người dân đã được giáo dục cao hơn trước.

Lớp 'trí thức' mới này đang nhận thấy có một sự 'phi lý' (trái ngược) giữa nền văn hoá truyền thống và nền 'kỹ nghệ công nghiệp' hiện đại, họ cảm thấy có một cái gì thiếu thốn, trống vắng, trong tinh thần, và chỉ có Kitô giáo mới có thể lấp đầy cái trống vắng đó.

Thành phần trí thức mới này "cảm thấy chắc chắn rằng họ phải quay sang Phương Tây để tìm hiểu về cái thế giới mà họ đang sống..và họ nghĩ rằng những tôn giáo Đông Phương không còn phù hợp với thế giới tân thời, cho nên họ phải hướng về Phương Tây để tìm các triết lý và tôn giáo," theo GS Stark.
AStar1.jpg  
GS Stark thêm rằng những tôn giáo Đông Phương như Lão giáo, Khổng giáo và Phật giáo đều là "phản tiến triển (anti-progress); vì tất cả các tôn giáo ấy đều cho rằng thế gian khởi đầu là một thời đại Hoàng Kim, nhưng dần dà đã đi xuống dốc, và vì thế con người cần phải nhìn lại về phiá sau chứ không phải là hướng về phiá trước. Các tôn giáo ấy cho rằng con người không có khả năng để hiểu được vũ trụ, mà chỉ có thể cảm nghiệm được mà thôi, do đó không thể đặt giả thuyết và thử nghiệm vũ trụ theo phương pháp cuả khoa vật lý hoá học. Và vì thế những tôn giáo này không còn phù hợp với thực tại thế giới đang diễn ra trước mắt cuả lớp người trung hoa mới này."

"Những câu hỏi về ý nghiã cuả thế giới, và về cách sống, vẫn là những câu hỏi thúc bách cuả con người - và vì vậy nó trở thành động cơ chính thúc đẩy sự phát triển cuả Thiên Chúa Giáo tại Trung Quốc, nó cũng giải thích lý do tại sao mà ở Trung Quốc, những người càng có học thì càng năng gia nhập Thiên Chuá Giáo. "

Sự lây lan của Kitô giáo ở Trung Quốc, GS Stark cho biết, vẫn xẩy ra "trong cả những thời gian tồi tệ nhất của cuộc đàn áp", như trong cuộc cách mạng văn hóa thời Mao Trạch Đông trong những thập niên 1960 và 70, nhưng "quá trình chuyển biến này có vẻ vô hình; chính phủ đã không thể nhìn thấy nó. "

Bới vì sự chuyển đổi tôn giáo cuả thời đó xảy ra nhờ ở các liên hệ trong xã hội, và như vậy các quan chức chính phủ không kiểm tra được. Ông cho rằng lúc đó Kitô giáo đã phát triển nhiều ở khu vực nông thôn, nơi mà các mối quan hệ xã hội xâu đậm hơn.

Về phần Công Giáo, khi lực lượng Cộng Sản chiếm quyền kiểm soát lục điạ vào năm 1949, thì ở Trung Quốc chỉ mới có 3.3 triệu người Công Giáo và một lực lương truyền giáo là 5700 giáo sĩ ngoại quốc. Chính quyền cộng sản Trung Quốc đã trục xuất tất cả những nhà truyền giáo nước ngoài, và thành lập "Hiệp hội Công Giáo Trung Quốc Yêu Nước," là một Giáo Hội Công Giáo do chính phủ kiểm soát. Sự kiện này tạo ra hiện tượng một Giáo Hội 'Chui', thường xuyên bị bách hại và các vị giám mục thường không được chính quyền Trung Quốc công nhận.

Tuy nhiên GS Stark ghi nhận rằng cuộc truyền chức giám mục cuả Cha Joseph Zhang Yinlin vào ngày 04 tháng 8 vừa qua, làm giám mục phụ tá của Weihui, là "tin tức quan trọng nhất từ ​​Trung Quốc trong năm nay, theo một cái nhìn từ phiá Công Giáo."

Giám mục Zhang đã được chính phủ Trung Quốc phê duyệt và Tòa Thánh cũng công nhận.

Trong suốt 60 năm qua, những việc bổ nhiệm giám mục như thế từng là dịp gây bất hoà giữa chính quyền và Giáo Hội. Cho nên sự thoả thuận lần này quả là một sự kiện quan trọng.

AStar2.jpg  
"Đó là một thỏa thuận rất lớn", GS Stark nói, "bởi vì đó là toàn bộ các lý do mà chính quyền đã lấy cớ để đàn áp người Công Giáo kể từ thập niên 1950 cho đến nay: đó là việc không được liên hệ với bất kỳ tôn giáo nào có sự liên hệ với ngoại quốc; Những người Tin Lành tất nhiên có thể chấp nhận điều đó rất dễ dàng, nhưng người Công Giáo, thì không thể loại bỏ Toà Thánh Roma được, mặc dù bên ngoài đã có một số giám mục Công Giáo giả vờ làm điều đó - nhưng trong thực tế thì không rõ ra sao ..." Do đó GS Stark nghĩ rằng đây quả là một tin rất quan trọng.

Nhắc lại cuộc truyền chức giám mục cuối cùng trước đây là lý do băng giá giữa Vatican và Trung Quốc: trong tháng 7 năm 2012, Đức Giám Mục Thaddeus Ma Daqin - từng là một hội viên của Hiệp hội Yêu nước - đã công bố ngay sau khi dược truyền chức là Ngài rời khỏi hội. Và Ngài đã bị giam giữ cho đến nay.

GS Stark cho rằng với sự thỏa thuận mới giữa Bắc Kinh và Rome trong dịp đề cử Giám mục Zhang thì "bây giờ không còn có lý do nào mà người Công Giáo phải ở 'chui rúc' nữa; bây giờ họ có thể là một phần của Giáo Hội trên mặt đất. "

"Cuộc truyền chức đã được thông báo rất rõ ràng trên tất cả báo chí rằng Ngài (GM Zhang) đã được Đức Giáo Hoàng chấp thuận trước. Một việc như thế rõ ràng là vị giám mục này đã vi phạm quy tắc của Hiệp hội, và chính phủ lại dung túng một sự việc như thế; thì ý nghĩa có thể là, một cách nào đó, chính phủ đã kết thúc việc kiểm soát."

"Trong thực tế thì hầu hết những người trong Hiệp Hội Yêu Nước đều là người Công Giáo thực sự - họ chỉ giả vờ." GS Stark nói. " Tôi hiểu rằng đã có rất nhiều liên hệ với Roma một cách kín đáo, nhưng bây giờ thì điều này đã xảy ra giữa thanh thiên bạch nhật, cho nên tôi nghĩ rằng nó rất quan trọng. Tôi đã vô cùng ngạc nhiên."

"Trong thực tế thì Đảng Cộng sản đã giúp khá sâu vào sự tăng trưởng cuả Kitô giáo, một cách ngấm ngầm không nói ra - như ở cấp làng xã, nhiều nhân vật lãnh đạo cộng sản địa phương đã là những Kitô hữu công khai, đến độ họ treo thánh giá trên cửa ra vào và trên tường giữa phòng khách, hầu như không có gì phải e dè về chuyện đó cả."

"Ở các thành phố thì vẫn kín đáo hơn, nhưng đã có một con số khổng lồ của lớp con cháu cuả các quan chức cộng sản là những Kitô hữu, và nếu bạn đi đến các trường đại học ưu tú của họ, bạn sẽ cảm thấy bị sốc, bạn sẽ có cái cảm giác là nơi này là một trường Kitô giáo, hơn cả những trường cao đẳng Kitô giáo ở bên Mỹ. Bạn không thể có được cảm giác này tại trường Notre Dame, hoặc Texas Christian, nhưng bạn lại cảm thấy nó khi đi dạo quanh Đại học Bắc Kinh. "

Ông lưu ý rằng có đang rất nhiều giáo sư (Đại học Bắc Kinh) là người Kitô hữu, và rằng những phong trào sinh viên Kitô giáo là mạnh nhất tại các trường đại học này - nơi mà các nhà lãnh đạo tương lai của Đảng Cộng sản đang được đào tạo.

"Đó có thể là một phần của những lý do xảy ra ở đằng sau hậu trường cuả cuộc truyền chức giám mục," GS Stark phỏng đoàn như vậy: "Xô đẩy Kitô giáo vào bức tường thì không còn dễ dàng nữa."

GS Stark cũng đồng ý rằng những trường hợp cởi mở như vậy đã không xẩy ra đồng đều ở tất cả 34 đơn vị hành chính cấp tỉnh của Trung Quốc. Thí dụ tại tỉnh Chiết Giang, nhiều nhà thờ đang bị cấm không được treo thánh giá ra bên ngoài, và một số nhà thờ đã bị phá hủy. Đã có 7 giáo dân bị giam giữ.

Nhưng Gs Stark cho rằng những cuộc đàn áp như thế chỉ là ở cấp địa phương, có thể là do "người đứng đầu của tỉnh đó có thể là một người có tinh thần nổi loạn (nói quá,) muốn chống chọi lại việc nới lỏng đang xảy ra ở khắp nơi trong nước."

Nhưng sư nới lỏng này thì đã rõ ràng lộ ra bên ngoài - GS Stark cho biết rằng "toàn bộ ý niệm về một Giáo Hội 'chui' thì thật là 'buồn cười', vì có một số nhà thờ 'chui' mà lại là một building cao tới bốn tầng lầu, có thánh giá ở trên nóc. Những nhà thờ 'chui' như vậy chỉ có ý nghĩa là họ không có 'tình trạng pháp nhân' - nhưng chắc chắn họ không phải 'lẩn trốn'".

Trong ánh sáng của sự cởi mở mới này đanh diễn ra trên toàn thể nước Tầu, GS Stark tính rằng với một tỷ lệ tiếp tục tăng trưởng hàng năm là 7 phần trăm thì sẽ có 150 triệu người Kitô hữu tại Trung Quốc vào năm 2020; 295 triệu trong năm 2030; và 579 triệu vào năm 2040.

"Sự tăng trưởng có thể dừng lại: bạn không bao giờ biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai", GS Stark cho biết. "Nhưng với mức độ hiện tại, thì sẽ có hằng hà xa số các Kitô hữu ở Trung Quốc trong một ngày mai quá ư là gần." (“But at the current rate, there'll be a whole heck of a lot of Christians in China awfully soon.”)


Trần Mạnh Trác

Tại sao Kitô Giáo phát triển nhanh tại Trung Hoa Cộng Sản?

Add Comment
Kitô giáo đang phát triển rất nhanh tại Trung Hoa Cộng Sản. Nguyên nhân rất có thể là vì đức tin phù hợp với kỹ thuật khoa học hiện đại.

 

Theo nhà xã hội học Rodney Stark, con số Kitô hữu tại Trung Hoa đang gia tăng ở mức 7 phần trăm mỗi năm.
 
Rodney Stark và Xiuhua Wang là tác giả một cuốn sách xuất bản năm 2915 tựa là A Star in the East: The Rise of Christianity in China (Ngôi Sao Phương Đông: Sự Gia Tăng Kitô Giáo tại Trung Hoa). Stark tự coi mình là nhà sử học xã hội và hiện là đồng giám đốc của Viện Nghiên Cứu Tôn Giáo tại ĐH Baylor.
 
Hai tac giả trên ước tính rằng năm 1980, tại Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, chỉ có 10 triệu Kitô hữu, nhưng đến năm 2007, con số ấy là 60 triệu người, nghĩa là tính trung bình, mỗi năm sự gia tăng lên tới 7%. Như thế có nghĩa năm 2014, tổng số Kitô hữu tại Cộng Hòa này lên tới 100 triệu người.
 
Họ cho rằng sự gia tăng đáng kể trên do sự trở lại của những người được học hành nhiều hơn. Đây là lớp người đang cảm nghiệm một thứ bất tương hợp nào đó giữa nền văn hóa Á Châu cổ truyền và tính hiện đại trong lãnh vực khoa học kỹ thuật, một bất tương hợp đang tạo ra lỗ hổng tâm linh mà chỉ có Kitô Giáo mới lấp đầy.
 
Stark nói với hãng tin CNA ngày 14 tháng Tám vừa qua rằng các nhà trí thức Trung Hoa xác tín cao độ rằng họ phải hướng về Tây Phương mới có thể hiểu được thế giới họ đang sống… và họ xác tín rằng các tôn giáo Đông Phương không tương hợp với thế giới hiện đại, do đó họ cần hướng về Tây Phương để tìm triết lý và tôn giáo.
 
Theo Stark, các tôn giáo Đông Phương như Lão Giáo, Khổng Giáo và cả Phật Giáo nữa, đều phản tiến bộ; tất cả đều cho rằng thế giới đang đi xuống so với dĩ vãng vàng son, nên ta phải nhìn lại đàng sau, chứ không nhìn về đàng trước. Không tôn giáo nào trong số này thừa nhận rằng ta có khả năng hiểu được bất cứ điều gì đó về vũ trụ: vũ trụ này là một điều để ta chiêm niệm, chứ không phải là một điều để chúng ta thử nghiệm và lên lý thuyết về, vốn là việc thông thường của các nhà vật lý và hóa học. Quan điểm ấy không phù hợp với thế giới mà Trung Hoa hiện đại đang cảm nghiệm.
 
Stark tin rằng xã hội kỹ nghệ không có chỗ đứng thích hợp trong các quan điểm tôn giáo như trên. Và đây là động lực chính của việc Kitô giáo hóa Trung Hoa. Nó giải thích tại sao những người Trung Hoa có học nhất đã hăng say nhất trong việc gia nhập tôn giáo này.
 
Ông cũng cho rằng việc phát triển Kitô Giáo tại Trung Hoa sở dĩ đã diễn ra ngay cả thời kỳ bách hại dữ dằn nhất thời Cách Mạng Văn Hóa của Mao Trạch Đông, là vì “diễn trình trở lại này là một diễn trình vô hình; chính phủ không thể nhìn thấy nó”.
 
Theo Stark, việc trở lại đạo chủ yếu diễn ra nhờ các mạng lưới xã hội, nên nó vô hình đối với chính phủ. Ông cho rằng người Trung Hoa sống tại các khu vực nông thôn trở lại Kitô Giáo nhiều hơn người thị thành vì các nối kết xã hội của họ mạnh mẽ hơn, và nhờ thế, Kitô Giáo được truyền ở đó dễ dàng hơn.
 
Những cuộc gặp gỡ theo kiểu dựng lều của phong trào phục hưng (Revivalist tent meetings) không phải là cách ở đây, vì ở đây, người ta tụ tập cách thân mật hơn, âm thầm hơn.
 
Các nhà truyền giáo Công Giáo đã từng có mặt ở Trung Hoa từ thế kỷ 16, và tới năm 1949, khi Cộng Sản kiểm soát toàn bộ đất liền, số người Công Giáo là gần 3.3 triệu với hơn 5 nghìn nhà truyền giáo ngoại quốc. Nay con số ấy khoảng trên dưới 13 triệu người.
 
Chính phủ Cộng Sản trục xuất tất cả các nhà truyền giáo ngoại quốc và lập ra Hội Công Giáo Ái Quốc Trung Hoa, một thứ Giáo Hội Công Giáo do chính phủ kiểm soát. Giáo Hội này hiện hữu đối nghịch với Giáo Hội hầm trú hiệp thông với Tòa Thánh. Giáo Hội hầm trú này bị bách hại nặng nề và việc đề cử giám mục thường không được nhà cầm quyền Trung Hoa nhìn nhận.
 
Tuy nhiên, theo Stark, việc tấn phong giám mục phụ tá Joseph Zhang Yinlin ngày 4 tháng Tám vừa qua là tin quan trọng nhất, theo viễn tượng Công Giáo, phát xuất từ Trung Hoa trong nhiều năm qua.
 
Đức Cha Zhang được cả chính phủ Trung Hoa lẫn Tòa Thánh công nhận, một việc rất đáng chú ý, vì việc đề cử giám mục từng là phạm vi tranh chấp nổi bật nhất giữa đôi bên trong suốt 60 năm qua.
 
Stark cho rằng đây là một thỏa thuận rất lớn vì suốt từ năm 1950, nhà cầm quyền Trung Hoa vẫn bác bỏ sự dính líu của bất cứ tôn giáo nào có mối liên kết với ngoại bang. Ông cũng cho rằng người Thệ Phản dễ dàng chấp nhận chính sách này, nhưng người Công Giáo thì không. Đối với họ, không có chuyện bác bỏ Rôma được.
 
Stark nhắc lại vụ tấn phong giám mục đầy sóng gió cho Đức Cha Thaddeus Ma Daqin năm 2012: ngài vốn thuộc Hội Công Giáo Ái Quốc nhưng khi được tấn phong, đã long trọng tuyên bố từ bỏ Hội này, khiến bị giam tại nhà cho tới nay.
 
Dựa vào trường hợp trên, Stark cho rằng vì đã có sự thoả thuận giữa Bắc Kinh và Vatican về việc cử nhiệm Đức Cha Zhang, nên không còn lý do gì khiến người Công Giáo cứ tiếp tục hầm trú nữa. Ông cho rằng phần lớn người Công Giáo Trung Hoa, kể cả những người Công Giáo Ái Quốc, đều là những người Công Giáo đích thực, họ chỉ giả vờ “ái quốc” mà thôi.
 
Sự thay đổi trong ba năm nay, từ ngày tấn phong Đức Cha Ma tới ngày tấn phong Đức Cha Zhang, quả là lớn lao: “Tôi hết sức ngạc nhiên trước sự thay đổi này”.
 
Stark có phần thái quá khi cho rằng tại nhiều ngôi làng, các lãnh tụ Cộng Sản địa phương công khai tuyên xưng đức tin Kitô Giáo của mình bằng cách đặt Thánh Giá ở cửa ra vào, trên tường nhà. Ông cũng cho hay, tại các thành phố, Kitô hữu kín đáo hơn, nhưng rất đông con cái nam nữ của các viên chức Cộng Sản trở lại Kitô Giáo. Và nếu tới khuôn viên các đại học ưu tú, bạn sẽ hết sức ngạc nhiên trước hiện tượng các Kitô hữu cảm thấy như ở nhà, theo cách mà “bạn không thấy tại các cao đẳng Kitô giáo Hoa Kỳ”.
 
Thậm chí ông cho rằng có rất nhiều giáo sư Kitô Giáo, và Kitô Giáo mạnh nhất tại các đại học nơi các đảng viên tương lai của Đảng Cộng Sản theo học. Đây có thể là thành phần của điều đang xẩy ra ở hậu trường: càng ngày người ta càng cảm thấy khó chịu khi phải đẩy lui Kitô Giáo.
 
Tiếp tục triệt hạ thánh giá
 
Nhiều người nhắc tới sự kiện mới đây: Đài Truyền Hình Trung Hoa, hôm thứ Bẩy, 15 tháng Tám vừa qua, đã dành một chương trình đặc biệt về Đức Phanxicô khi tường thuật lời lẽ hiệp thông của ngài đối với thảm họa nổ hóa chất tại Thiên Tân khiến hơn 100 người chết và rất nhiều người bị thương.
 
Chương trình truyền hình trên cộng với việc tấn phong Đức Cha Zhang mới đây được nhiều người chào đón như một dấu chỉ tích cực. Tuy nhiên, không ai quên được sự kiện này: Chủ Tịch Trung Hoa, Xi Jinping, tiếp tục chính sách bài Kitô Giáo của ông ta: các lực lượng an ninh nhà nước đục bỏ thánh giá khỏi các tháp cao, vòng cung, mái nhà của gần 4,000 ngôi nhà thờ ở tỉnh Zhejiang.
 
Thành thử nhà báo John Allen cho rằng cần phải thận trọng trước sự cởi mở của Trung Hoa đối với Đức Phanxicô, không nên giải thích quá lạc quan đối với một câu truyện đã kéo dài cả 60 năm nay. Allen ngầm cho hiểu: đây có thể chỉ là chiến lược “lùi một bước tiến hai bước” cũ mèm của Trung Hoa.
 
Về việc Đài Truyền Hình Trung Hoa dành chương trình đặc biệt nói về Đức Phanxicô một cách có thiện cảm, theo Allen, chỉ là để phục vụ mục tiêu chính trị ngắn hạn chứ không hẳn để khai quang nẻo đường tiến tới bang giao trọn vẹn.
 
Mục tiêu ấy là cố gắng của Chủ Tịch Jinping trong việc làm tịt ngòi các chỉ trích nội bộ cho rằng vụ nổ là do luật lệ an toàn kỹ nghệ không thỏa đáng. Trong bối cảnh này, việc làm nổi lời hiệp thông đáng kính của các nhà lãnh đạo thế giới, nhất là của giáo hoàng, sẽ làm dân Trung Hoa tin rằng đây là việc làm của Ông Trời, chứ không hẳn do sơ xuất của con người.
 
Allen cho biết thêm rằng việc tấn phong Đức Cha Zhang cũng nhằm mục tiêu chính trị ngắn hạn, tức làm dịu sự chống đối của người Công Giáo tại Tỉnh Zhejiang trước việc các lực lượng an ninh chính phủ được huy động triệt hạ các thánh giá khỏi gần 4,000 nhà thờ.
 
Chứ nếu nới rộng gọng kìm kiểm soát tôn giáo, tại sao họ không trả tự do cho Đức Cha Ma Daqin bị giam đã hơn 3 năm qua?
 
Cho tới nay, vẫn còn ít nhất 2 vị giám mục Công Giáo khác và 6 vị linh mục đang ngồi tù tại Trung Hoa từ năm 1997. Mới tháng Hai vừa qua, thân nhân của Đức Cha Cosmas Shi Enxiang, 94 tuổi, được nhà cầm quyền thông báo là ngài đã qua đời. Đó là tin tức đầu tiên về vị giám mục này kể từ ngày ngài bị bắt cách nay 14 năm, đúng vào Thứ Sáu Tuần Thánh năm 2001; hết phân nửa thời gian này, ngài phải lao động khổ sai ở tuổi trên 80!
 
Chính vì thế, các chuyên gia lâu đời về tự do tôn giáo khó có thể vội kết luận rằng các dấu hiệu cởi mở trên có tính quyết định.
 
Riêng đối với Vatican, phương thức lâu nay vẫn là hướng về hòa giải với Bắc Kinh qua việc nhấn mạnh rằng: người ta có thể vừa là người Công Giáo tốt vừa là một công dân Trung Hoa hết dạ trung thành. Điều này có nghĩa tránh né bất cứ tuyên bố hay cử chỉ công khai nào xem ra khiêu khích và tìm đủ dịp để chứng tỏ thiện chí. Phương thức này có thể được coi như một phán đoán tốt, nhưng cũng có thể bị coi như một thiếu gân cốt, tùy theo quan điểm từng người. Dù sao, theo Allen, không nên vội vã ngả theo một trong hai suy đoán vừa kể.
 
Stark cũng tường trình về vụ triệt hạ thánh giá tại tỉnh Zhejiang nhưng lại cho rằng thứ bách hại có tính địa phương hóa này có thể vì người đứng đầu tỉnh ấy tỏ ra phẫn nộ trước việc nới lỏng tại các nơi khác.
 
Vũ Văn An

Caritas TGP Sài Gòn và tổ chức AWM Hoa Kỳ trao xe lăn cho người nghèo

Add Comment


Nhiều năm qua, tổ chức American Wheelchair Misson (AWM) thông qua Caritas Việt Nam đã thực hiện nhiều đợt trao tặng xe lăn đến các Giáo phận của 3 giáo tỉnh. Năm nay, Caritas TGP thành phố Hồ Chí Minh đã tiếp nhận từ tổ chức American Wheelchair Misson (AWM) 70 chiếc xe lăn; số xe này đã và sẽ được trao về cho các giáo hạt. Đối tượng tiếp nhận là những người già yếu neo đơn, người khuyết tật có hoàn cảnh khó khăn có nhu cầu sử dụng xe lăn, không phân biệt lương giáo.


Xin click vào hình để xem hình phóng to
 
 
 
 
 
 
 
Phái đoàn do ông chủ tịch Christopher Joseph Lewis và các thành viên khác đã đến Sài Gòn vào những ngày trước. Chuẩn bị cho đợt trao xe lăn lần này, đúng 8g30 sáng, ngày 12/8/2015, tại giáo xứ Thánh Giuse, hạt Gò vấp. Đại diện Caritas Việt Nam có nữ tu Maria Nguyễn Kim Phượng, đại diện Caritas TGP có nữ tu Têrêsa Nguyễn Thị Ngọc Thủy, phó giám đốc Caritas TGP và nữ tu Lucia Nguyễn Thị Như Lai, phụ trách chương trình xe lăn của giáo phận. Đoàn đã trao 9 chiếc xe cho những người có hoàn cảnh khó khăn cần có xe lăn phục vụ cho những sinh hoạt hằng ngày.
Nữ tu Maria Nguyễn Kim Phượng sẽ đồng hành cùng phái đoàn trong suốt chuyến công tác lần này tại các Giáo phận Sài Gòn, Long Xuyên, Vĩnh Long, Xuân Lộc, Huế, Đà Nẵng…
Với tổng số 70 chiếc xe lăn trao về cho  Caritas TGP, Hiệp hội AWM đã trao tặng trực tiếp 15 chiếc và những chiếc còn lại sẽ được Caritas TGP phân bố đến các bệnh nhân có sức khoẻ quá yếu, không thể di chuyển và đang ở các giáo xứ xa. Văn phòng Caritas đã chuyển xe lăn đến tận giáo xứ có những bệnh nhân đang có nhu cầu và được chính giáo xứ tổ chức trao tặng xe lăn.
Lộ trình 1 ngày làm việc của đoàn gồm các điểm đến trao tặng xe lăn như sau: tại giáo xứ Thánh Giuse (9 chiếc), nhà hộ dân tại quận Bình Thạnh (03 chiếc) và tại Cần Giờ (2 chiếc).
Cha Vinh Sơn Vũ Ngọc Đồng, Giám đốc Caritas TGP, dù đang trong tuần thường huấn các Linh mục cũng cố gắng sắp xếp đến nơi đoàn xe lăn đang trao tặng để chào mừng phái đoàn và bày tỏ niềm vui khi được Caritas Việt Nam cùng hiệp hội ưu ái dành cho những chiếc xe lăn, hỗ trợ những nghèo khổ, neo đơn trong giáo phận, giúp họ có thêm động lực và tiếp tục cuộc sống trong niềm vui.
Trong buổi lễ trao tặng xe lăn cho các hộ dân nghèo tại giáo xứ Thánh Giuse, đại diện AWM cho biết: “Chúng tôi gồm có linh mục, và một số anh chị em đại diện cho những ân nhân đang sống tại Mỹ. Thông qua Caritas Việt Nam, chúng tôi muốn gửi tặng những người khuyết tật và già yếu neo đơn ở Việt Nam, cụ thể là ở Tổng Giáo phận TPHCM chút quà làm phương tiện đi lại, mong rằng những sinh hoạt trong cuộc sống của quý vị sẽ tốt đẹp hơn”.  
Trước những cử chỉ ân cần đầy tình yêu thương của quý ân nhân dành cho những người kém may mắn trong cuộc sống, đã có nhiều nụ cười và giọt nước mắt xúc động vì sự trao gửi ắp đầy tình người, tình yêu Chúa Kitô dành cho những người nghèo, khuyết tật.
Trong căn phòng chan chứa tình yêu của những người con cùng một Cha trên trời, đại diện cho bệnh nhân được nhận xe lăn trong chương trình đã cảm ơn những tình thương sự hy sinh quảng đại của quý ân nhân.
Sau khi kết thúc buổi lễ trao xe lăn, đoàn lại tiếp tục lên đường đến với các hộ dân nghèo ở quận Bình Thạnh. Tại đây, đoàn đã trao tận tay 03 chiếc xe lăn đến người già neo đơn, người khuyết tật đang cần nhiều nhu cầu cấp thiết trong cuộc sống. Đồng thời, đoàn lên đường đến huyện Cần Giờ để tiếp tục đồng hành với người nghèo bằng những chiếc xe nghĩa tình.
Chương trình phối hợp trao xe lăn giữa Caritas TGP và đoàn American Wheelchair Misson đã nói lên tính hiệp thông giữa Giáo hội các dân tộc trong cộng đồng thế giới, về phẩm giá phổ quát của con người và sức mạnh của việc chữa lành, gắn với lòng trắc ẩn dành cho con người, đặc biệt là cho những người nghèo và dễ bị tổn thương trong xã hội.
Văn phòng Caritas TGP xin thay mặt cho những bệnh nhân không phân biệt lương giáo có hoàn cảnh khó khăn trong Tổng Giáo phận TPHCM gửi đến tổ chức American Wheelchair Mission lời cám ơn chân thành và lời cầu chúc an lành của Chúa Kitô. Cám ơn cha sở giáo xứ Thánh Giuse, quý anh chị em Hội đồng Mục vụ, quý anh chị em thành viên Caritas đã chuẩn bị cho buổi trao xe lăn diễn ra tốt đẹp. Nguyện xin tình yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa trả công bội hậu cho những tấm lòng nhân ái đã quảng đại chia sẻ tình thương đến cho các anh chị em kém may mắn trong xã hội.

Anna Thanh Tuyền

Các đan sĩ Đan viện Scourmont sản xuất bia và phô mai tài trợ gần 60 triệu ơrô cho quỹ xã hội

Add Comment


Ở Chimay, các đan sĩ sản xuất bia và phô mai trở thành các nhà bảo trợ.
 
Đây là một cộng đoàn có tiền vì nhà máy bia sinh lợi. “Chimay” là thương hiệu nổi tiếng, có bản quyền trên 60 nước. “Người dân trong vùng hãnh diện về các sản phẩm của đan viện – bia và phô mai”, người đứng đầu xưởng làm phô mai giải thích, xưởng đã được nhường lại cho các đan sĩ của đan viện Scourmont khai thác. Ông người gốc Poitou-Charentes, nước Pháp, hồi đó ông thay thế một nhân viên trong khâu tinh chế phô mai vài tháng và và bây giờ ông là quản trị xưởng phô mai của các đan sĩ Bỉ được 9 năm! Trung thành với một xí nghiệp không giống như các xí nghiệp khác, xí nghiệp của các đan sĩ chú trọng đến nghệ thuật làm và một tình yêu cho đất đai. Tất cả bắt đầu vào năm 1862 với các đan sĩ Dòng Xitô, họ làm bia để tẩy nước trong một vùng sình lầy và không ở được. “Bia là rượu của người Bỉ”, cha Armand Veilleux giải thích cho tôi. Cha Vielleux người gốc Canada, tâm hồn là người Mỹ và nói được nhiều thứ tiếng, cho nói thành thạo bốn thứ tiếng và thêm mười hai thứ tiếng khác, trong đó có tiếng Cốp xưa cổ, cha có tiến sĩ thần học, tổng quản lý Dòng Xitô và là người biện hộ cho các tu sĩ Tibéhirine, đã sống “cuộc đời phiêu bạt”. Nếu có nhiều cuộc sống với nhiều ngôn ngữ thì đó là ở Chimay, cha là ‘ông chủ xí nghiệp’, dù cha không thích danh hiệu này mấy.

 
“Đây là một tổ chức không lợi nhuận, cha giải thích, gồm có tám công ty điều khiển tổ chức. Từ bia đến phô mai, con số doanh thu hàng năm là 60 triệu ơrô mà 90% sẽ vào quỹ xã hội. chúng tôi ở Thiérache cách biên giới Pháp 10 cây số, vùng này rất nghèo. Đan viện Scourmont như một ốc đảo xanh ngát và thịnh vượng. “Nhiều người đến đây tìm chỗ trú ẩn, cha Damien quản lý cộng đoàn kể. Vì họ biết ở đây có xưởng rượu và phô mai nên họ đem lý lịch đến cho tôi trong hy vọng kiếm được một việc làm.”
 
Các tu sĩ đã tạo công ăn việc làm cho hơn hai trăm người. Tất cả đều là giáo dân người Pháp hoặc Bỉ. Còn các tu sĩ thì từ lâu họ không còn tham dự vào việc sản xuất bia và phô mai, nhưng họ có mặt mọi nơi. Cha Omer phụ trách xưởng rượu, xưởng này nằm trong đan viện, cha luôn gần sát với nhân viên, lúc nào cũng bỏ thì giờ để lắng nghe họ, từ công việc nghề nghiệp đến các vấn đề riêng tư. Ba tu sĩ có chân trong ban quản trị cùng với hai giáo dân, một luật sư lo về thuế và một cựu nhân viên ngân hàng, ông Philippe Dumont quản lý mọi sự kể cả việc cho nhân viên vay tiền. Bởi vì trong xí nghiệp nhỏ này, con người là ở trọng tâm, các nhân viên có thể mượn đến 14 000 ơrô để chi tiêu cá nhân hoặc trong những lúc gặp khó khăn.
 
Ông Philippe Dumont giải thích, “đa số nhân viên mượn tiền để mua thêm chiếc xe cho gia đình dùng.” Tổ chức cũng là nhà bảo trợ và tài trợ cho hàng trăm dự án trong vùng. Trường học, trung tâm cho người khuyết tật, trung tâm cho người già… đôi khi phong bì lên đến 100 000 ơrô. Cha Armand Veilleux cho biết, “chúng tôi tràn ngập các đơn xin tài trợ, buộc lòng càng ngày chúng tôi càng từ chối nhiều hơn.” Chimay cổ động cho lề lối làm việc của mình là cho vay nhỏ và giá trị của lao động. Không thúc bách chạy theo lợi nhuận nhưng buộc phải có đủ tiền để trả lương nhân viên và tạo công ăn việc làm. Một mô hình xí nghiệp của ngày mai mà cha Armand mô tả như sau: “Chúng tôi không tìm cách để tăng thêm lợi tức nhưng tìm cách tăng thêm giá trị xã hội.”
 
“Bây giờ chúng tôi có xưởng rượu của đan viện và chúng tôi không muốn nó biến thành đan viện của xưởng rượu”, ông Philippe Dumont nhấn mạnh. Các tu sĩ lo cho phẩm chất sản phẩm của mình, không muốn dùng lý do gì để biện minh cho thương hiệu của mình. Không có chuyện lẫn lộn đời sống thiêng liêng và tu viện với tiền bạc và quyền lực. Ở đây chúng tôi áp dụng luật thánh Biển Đức: “Cầu nguyện và làm việc” (Ora et labora). Chúng tôi cố gắng trao truyền giá trị của lao động nhưng vẫn giữ đức khó nghèo. Mười lăm tu sĩ đan viện Scourmont chỉ nhận tiền thuê nhà của hãng rượu ở trong khuôn viên đan viện. “Chúng tôi không thiếu gì, chúng tôi không đi tìm lợi nhuận”, cha đan viện trưởng kết luận.


 
Marta An Nguyễn